Cớ Sao Không Nói Yêu Em / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 5/2023 # Top View | Thanhlongicc.edu.vn

Review Cớ Sao Nói Không Yêu

Số chương: 43 chương + 3 ngoại truyện

Cớ sau nói không yêu – Cố Tây Tước (Hiện đại – Hoàn)

Nội dung: là quá trình theo đuổi tình yêu, chinh phục nữ chính của nam chính – vô cùng vất vả nhưng không kém phần kích thích và ngọt ngào..

Mình đọc truyện này ba bốn năm rồi, lần đầu đọc không thích lắm, vì lúc đó thấy truyện hơi ngược, nam chính theo đuổi nữ chính vất vả quá. Nhưng hôm qua đọc lại, bỗng cảm thấy, trong cái ngược có cái ngọt, càng làm nổi bật tình cảm sâu sắc của nam chính dành cho nữ chính. Team ngược nam chắc sẽ thích truyện này.

Ưu điểm của truyện:

-Nữ chính cường, rất cường, ngày xưa theo đuổi nam phụ cuồng nhiệt nhưng thất bại, thấy bài thì thôi, chị lại tung tăng ở phương trời mới. Cuộc sống cô rất phong phú, tự do vui vẻ.

– Nam chính: đẹp trai, giàu có, thành đạt, thâm tình như bao nam chính ngôn tình khác, nhưng đặc biệt, anh say mê nữ chính, không chỉ dừng lại ở yêu và thích, anh say mê cô, khát khao cô, lưu luyến cô. Dù bị cô từ chối tình cảm, dù trái tim và lòng tự trọng bị tổn thương, nhưng anh vẫn không thể từ bỏ cô, cực kỳ kiên trì với cô. Một người từ nhỏ đến lớn luôn chiếm thể thương phong trong tình cảm, nhưng trước cô, anh luôn chiều theo, hạ mình vô điều kiện.

– Truyện được edit cực kỳ mượt, lúc này mình hay soi mói vụ này lắm nhưng bộ này edit không có gì để chê, rất đáng học hỏi.

Khuyết điểm:

– Nữ chính: quá vô tư, trước khi hẹn hò với nam chính thì không nói, nhưng sau khi hẹn hò, thấy nam chính đi với cô gái khác cô cũng không hỏi tới, không để ý, khiến mình cảm thấy cô hơi vô tâm tẹo tẹo. Chỉ thế thôi.

– Nam chính: quá lịch sự, quá ga lăng, quá nhiều bạn bè hồng nhan tri kỷ. Vì anh quá lịch sự, đối với trai gái già trẻ gì anh cũng hết sức ôn hòa, nên mấy cô hồng nhan cứ vây quanh anh mãi, được cái họ chỉ lượn lờ thôi chứ không ai sớ rớ được anh :3 nhưng gặp nữ chính của truyện khác chắc người ta ghen khóc 8 dòng sông quê rồi. May mà với nữ chính, anh nhiệt tình 1000% nên vớt vát lại.

Review Truyện Không Kịp Nói Yêu Em

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Thể loại: Bối cảnh thời dân quốc, ngược tâm, nam chính thâm tình, SE Độ dài: 33 chương Tình trạng: Hoàn – đã xuất bản và đuợc chuyển thể thành phim cùng tên.

Link https://truyen5s.net/khong-kip-noi-yeu-em

*****

Trong “Bảy ngày ân ái”, Ân Tầm đã viết rằng: “Sở dĩ yêu một người là hạnh phúc bởi vì hai người họ yêu nhau. Yêu một người là đau khổ bởi vì trong hai người họ có một người không yêu nữa, thậm chí là chưa từng yêu.” Thế nhưng, Doãn Tĩnh Uyển và Mộ Dung Phong luôn yêu nhau nhiều như thế, mà tại sao cả anh và cô vẫn bị dày vò bởi nỗi đau ăn sâu vào cốt tuỷ?

Doãn Tĩnh Uyển và Hứa Kiến Chương đã từng có một đoạn tình duyên rất đẹp. Hai người là thanh mai trúc mã, từ nhỏ cùng nhau lớn lên rồi dần dần nảy sinh tình cảm. Doãn Tĩnh Uyển giống như một đoá sen trắng thanh thuần, tinh tế và giản đơn nhưng rất đỗi kiên cường, vô cùng xứng đôi với vị hôn phu trầm tĩnh, điềm đạm của cô.

Tiếc rằng, mối nhân duyên ấy không có được một cái kết viên mãn. Mà người có lỗi là Doãn Tĩnh Uyển, cô đã không kiểm soát nổi trái tim mình, để rồi phụ bạc Hứa Kiến Chương mà ngã vào vòng tay của Mộ Dung Phong – người đàn ông ngạo nghễ và uy nghiêm nắm trong tay lục tỉnh Giang Bắc.

Doãn Tĩnh Uyển tình cờ cứu sống Mộ Dung Phong trên một chuyến tàu. Ít lâu sau, cô tìm đến anh, xin tha mạng cho vị hôn phu của mình. Một câu chuyện tình yêu trái ngang và đầy đau đớn đã bắt đầu từ khi ấy.

Chẳng biết từ bao giờ, Mộ Dung Phong đã trót đem lòng yêu Doãn Tĩnh Uyển. Đó là lần đầu tiên anh trao trọn vẹn trái tim mình cho một người con gái. Có lẽ vì thế nên anh đã dành cho cô một tình yêu nồng nhiệt đến kì lạ, để rồi đau đớn đến tột cùng.

Dù đã yêu Tĩnh Uyển như thế nhưng Mộ Dung Phong cũng biết rằng Doãn Tĩnh Uyển khi ấy đã thuộc về một người đàn ông khác. Vậy nên, anh đành nén chặt lòng mình, buông tay để cô rời xa anh, thầm cầu mong cô sẽ bình yên, hạnh phúc.

Hai chữ “buông tay” nghe thì đơn giản, nhưng lại khó khăn vô cùng. Để Tĩnh Uyển trở thành cô dâu của một người đàn ông khác sao, thực lòng anh không nỡ. Thế nên, anh bất chấp tình hình chiến tuyến hiểm nguy, bất chấp đạn bom khốc liệt, chẳng màng đến một nửa giang sơn, chạy đến bên Doãn Tĩnh Uyển bày tỏ trái tim mình, mong rằng cô sẽ đi theo anh. Thế nhưng, cô lại nhẫn tâm từ chối.

“Em không yêu anh? Em vẫn chỉ nói với anh một câu vậy sao? Anh nghe tin em kết hôn, anh như phát điên đến đây tìm em. Anh đánh cược mạng sống của mình không màng, anh đánh cược nơi tiền tuyến chiến sự nước sôi lửa bỏng cũng không màng, đánh cược một nửa giang sơn cũng không màng. Em chỉ nói với anh một câu như vậy…” *

Vậy mà đến cuối cùng, lí trí vẫn chẳng thắng nổi trái tim. Doãn Tĩnh Uyển chấp nhận mang danh bất hiếu, bất nghĩa, bỏ lại cả gia đình và Hứa Kiến Chương dịu dàng như nước, vượt đường xá nguy hiểm xa xôi để chạy đến bên Mộ Dung Phong. Quãng thời gian họ được ở bên nhau thực sự quá đẹp đẽ và ngọt ngào.

Anh cười nói: – “Anh không nỡ chết ấy, anh chết rồi em phải làm sao?”.

Tĩnh Uyển hứ một tiếng nói: – “Mặt dày, vô liêm sỉ”.

Anh vẫn cười: – “Đối với em anh thà vô liêm sỉ một chút”. *

Khi bên nhau hạnh phúc bao nhiêu thì lúc chia ly sẽ càng đau đớn bấy nhiêu. Giữa giang sơn và mỹ nhân, anh hùng chỉ được chọn một. Và dù cho Mộ Dung Phong đã trao trọn trái tim cho Tĩnh Uyển, chiều chuộng cô hết mực, nhưng con người anh lại lí trí đến tàn nhẫn. Vẫn biết rằng nếu rời xa cô, sẽ có biết bao nhiêu nỗi nhớ thương da diết, sẽ có biết bao nhiêu đau đớn xót xa giày vò anh từng giây từng phút, nhưng anh chẳng cách nào đành lòng buông bỏ giang sơn.

Mộ Dung Phong bị đặt vào tình thế không thể chọn lựa. Bởi anh không chỉ sống cho bản thân mình, đôi vai của anh bị đè nặng bởi quá nhiều sứ mệnh và trọng trách. Nếu chọn tình yêu, anh sẽ mất đi giang sơn mà cha anh đã dùng cả đời để giành lấy, anh sẽ chẳng thể cho cô một cuộc sống tốt đẹp, chẳng thể thực hiện lời hứa đem cả thiên hạ đặt trước mặt người con gái anh yêu.

“Tĩnh Uyển, anh muốn cho em hạnh phúc mà phụ nữ trên thế gian này đều phải ngưỡng mộ. Anh muốn tặng cả thiên hạ cho em.” *

Thế nên, anh đặt giang sơn lên đầu, anh nghĩ rằng mình có thể sắp xếp ổn thoả mọi thứ nhưng anh không ngờ Tĩnh Uyển lại nhẫn tâm đến thế. Mộ Dung Phong tưởng như được ông trời ưu ái, anh có dung mạo, có địa vị, có tiền tài, nhưng có lẽ tất cả những điều đó chỉ là cách ông trời bù đắp cho anh, vì anh sẽ không thể có được Doãn Tĩnh Uyển, người con gái anh yêu, yêu một cách cố chấp, yêu một cách điên cuồng và tàn nhẫn.

Tĩnh Uyển là cô gái có vẻ ngoài yếu đuối nhưng thật ra bên trong lại rất kiên cường. Cô dám yêu dám hận, dám nắm bắt, dám buông bỏ. Cô cố chấp với bốn chữ “một lòng một dạ”, thà chịu đau đớn đến tột cùng mà rời xa Mộ Dung Phong chứ không chấp nhận trở thành vợ lẽ. Vậy nên Tĩnh Uyển chọn rời đi, để lại trong tim Mộ Dung Phong một khoảng không mênh mang và trống rỗng. Nếu như cô có thể nhu nhược hơn một chút, mềm mỏng hơn một chút, thì liệu có thể nào đoạn tình duyên của hai người họ sẽ bớt đi phần nào bi thương và đau đớn.

Tám năm trôi đi, tưởng như đã qua một kiếp người.

Trùng phùng sau tám năm xa cách, tình yêu Mộ Dung Phong dành cho Doãn Tĩnh Uyển vẫn vẹn nguyên như ngày nào, nhưng Tĩnh Uyển đã không còn là của anh nữa. Một Mộ Dung Phong luôn lãnh đạm và bình thản, lại như điên cuồng, như mất đi lí trí mà hại chết chồng con cô.

Tĩnh Uyển nghe tin, đau đớn chạy đến trước mặt anh, dùng chính khẩu súng anh tặng cho cô ghim một viên đạn vào lồng ngực mình. Trước lúc trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay của người đàn ông cô từng yêu tha thiết, cô tiết lộ với anh một sự thật rằng đứa trẻ anh vừa hại chết chính là con gái anh. Đến lúc đó, Mộ Dung Phong mới nhận ra chính anh vừa hại chết kết tinh tình yêu của anh và người anh yêu nhất.

Tĩnh Uyển đã đi rồi, vậy anh còn cần giang sơn này làm gì nữa? Cuộc sống của anh còn ý nghĩa gì nữa? Cô đi rồi, đi thật rồi, vĩnh viễn không quay về bên anh nữa. Âm dương cách biệt, ra đi là kết thúc, người ở lại gánh chịu tất cả thương đau.

Cứ ngỡ chỉ lướt qua nhau, ai ngờ cả đời thương nhớ. Cứ ngỡ tình sẽ phai nhoà, ai ngờ trọn kiếp không quên.

Mình chợt nhớ đến Tôn Gia Ngộ, nhớ đến những đến những lời nhắn cuối cùng của anh với Triệu Mai: “Em hãy quên hết tất cả, tiếp tục theo đuổi ước mơ của em. Hãy tiến về phía trước, rồi sẽ có người yêu em hơn anh.” Có một người đàn ông, đã yêu một cô gái theo một cách cao thượng như thế. Lại có một người đàn ông khác, chỉ muốn ích kỉ mà chiếm giữ một cô gái cho riêng mình.

Mình đã tự hỏi rằng Mộ Dung Phong và Tôn Gia Ngộ, ai là người yêu cô gái của mình nhiều hơn, nhưng tình yêu thì làm sao có thể đem ra mà so sánh, mà đong đếm thiệt hơn cơ chứ. Và dù là yêu theo cách nào đi chăng nữa, thì tình yêu của hai người đàn ông ấy chắc chắn sẽ ám ảnh người đọc, khiến chúng ta sẽ mãi luôn nhớ rằng, đã từng có một Tôn Gia Ngộ yêu Triệu Mai đến vậy, đã từng có một Mộ Dung Phong yêu Doãn Tĩnh Uyển như thế.

Tại Sao Các Chị Em Nên Yêu Một Chàng Trai Ngành Y

Đối với những chàng trai làm trong ngành y thì việc cứu người được ưu tiên hàng đầu, và họ cũng chẳng có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Tuy nhiên, trong tình yêu thì họ lại là hình mẫu lý tưởng trong lòng các cô gái.

Các chàng trai luôn có tấm lòng nhân hậu

Những chàng trai hay cô gái ngành Y luôn ý thức và thấm nhuần câu nói “lương y như tử mẫu”, ngay trên giảng đường hay cả trong y họ đều được rèn luyện và ý thức những đức tính của một người lương y bao dung, nhân hậu, biết hi sinh vì người khác. Chính vì vậy các chàng trai ngành Y đều có tấm lòng nhân hậu và luôn giúp đỡ người khác. Đây là một trong những lý do nên yêu một chàng trai Ngành Y.

Những chàng trai ngành Y luôn ân cần và chăm sóc người khác

Đặc thù của ngành Y, mặc dù họ là người đàn ông nhưng họ luôn chăm sóc người khác đặc biệt là những chàng trai học, Đại học, Cao đẳng Điều dưỡng, và họ hiểu được làm cách nào để có sức khỏe, chàng trai luôn tận tâm và ân cần nhẹ nhàng với tất cả mọi người đặc biệt là người bệnh và người con gái của mình. Dù công việc có căng thẳng đến đâu họ cũng không bao giờ cáu gắt và luôn chăm sóc người khác, bởi vậy khi ở bên cạnh những chàng trai này bạn sẽ luôn nhận được sự yêu thương và chăm sóc.

Trong công việc, các chàng trai ngành Y rất biết trân trọng hạnh phúc của mình, bởi họ hiểu rõ ranh giới giữa sự sống và cái chết. Chính vì vậy hơn ai hết các chàng trai luôn là người biết trân trọng những gì mình đang có và luôn tôn trọng cuộc sống gia đình và bảo vệ hạnh phúc mình.

Chàng chính là soái ca trong lòng bạn

Nhưng cô gái khi ốm đau mệt mỏi bạn không cần đến bệnh viện hay lo lắng về sức khỏe của mình, bởi bên cạnh bạn luôn có một bác sĩ toàn năng. Hơn ai hết họ luôn hiểu tình trạng sức khỏe của bạn và luôn chăm sóc cho bạn thật tốt. Họ chính là soái ca trong lòng bạn và bạn luôn tự hào về chàng trai ấy.

Khi đọc hết những lý do của chàng trai ngành Y sở hữu hận vì không thể có ngay một người đàn ông ấy. Ngoài việc họ sở hữu một công việc ổn định, thu nhập đảm bảo cuộc sống của bạn họ còn có những đức tính mà không phải chàng trai nào cũng có.

Nguồn: Cao đẳng Y Dược sưu tầm

Có Điều Gì Sao Không Nói Cùng Anh ?

Một tập thơ ngắn giàu cảm xúc đến từ một cây viết trẻ đầy hứa hẹn!

Tác giả Trần Việt Anh sinh ngày 03/08 đang sống và làm việc tại Hà Nội. Những tác phẩm đã xuất bản: Rẽ Lối Nào Cho Những Thương Nhớ, Đợi Mãi Những Bình Minh và Rồi Rắng Mưa Sẽ Ở Lại Bên Đời.

Thơ của Trần Việt Anh xoay quanh những đề tài tưởng chừng rất nhỏ, giản dị của đời sống với giọng văn mềm mại, hiện đại và trẻ trung. Thể thơ tự do cho phép cảm xúc được bung tỏa phóng khoáng nhất và vì thế dễ chạm tới trái tim đồng cảm. Có Điều Gì Sao Không Nói Cùng Anh là tập thơ của hoài niệm về những tình yêu đã qua của chính tác giả. Dù viết bởi một người con trai nhưng tập thơ lại đầy chất trữ tình nhẹ nhàng, thủ thỉ kể chuyện.

Sau những tác phẩm ra mắt, Trần Việt Anh đã ghi dấu ấn sâu đậm và chiếm vị trí nhất định trong lòng người bạn đọc đặc biệt là người trẻ.

“Chiều nay, anh đi qua miền ký ức bạc màu

Đôi lúc chợt buồn khi nghĩ về ngày tháng cũ

Là những ngày mình đi cạnh nhau như những người mê ngủ

Có điều gì, sao không nói cùng anh…”

Trích thơ từ Có Điều Gì Sao Không Nói Cùng Anh:

Có Điều Gì, Em Hãy Nói Cùng Anh

” Có điều gì em hãy nói cùng anh

Đừng tập cách quen với sự quẩn quanh

Mà nghĩ rằng mình đang gắng gỏi

Dù chúng ta đã cùng nhau đi qua những tháng ngày sống sao cho không mệt mỏi

Nhưng vẫn có những khoảng cách lạnh lùng

Lướt qua nhau dửng dưng.

Nếu chẳng thể cùng nhau trên một chuyến xe chung

Tới bến tiếp theo, hãy để anh dừng lại

Bỏ đằng sau cả khoảng trời trẻ dại

Cả quãng đời mình từng sống vì nhau

Khi tình yêu sắp cạn

Mọi thứ hình như cũng bớt nhiệm màu.

Còn hơn những ngày cạnh nhau cạnh cả nỗi buồn

Hơn những cuộc hẹn như một thói quen ở góc ban công có anh bồi bàn lơ đãng

Hơn là đi tìm những cơn mưa xưa của những ngày lãng mạn

Giờ chỉ còn chênh chao con nắng cuối mùa

Và tình yêu như một trò đùa…

Bọn mình cần nhìn vào mắt nhau, thay vì tiếp tục dối lừa

Thừa nhận một điều rằng cả hai đều không ổn

Đừng sợ sự thật này có làm ai thương tổn

Đừng sợ làm ai đau

Chẳng ai có lỗi khi tình yêu kết thúc

Còn hơn là u uẩn mãi về sau.

Chiều nay, anh đi qua miền ký ức bạc màu

Đôi lúc chợt buồn khi nghĩ về ngày tháng cũ

Là những ngày mình đi cạnh nhau như những người mê ngủ

Có điều gì, sao không nói cùng anh…”

Mình Từng Yêu Nhau

” Rồi đến lúc bọn mình không trẻ nữa

Gần chạm tới hành trình đi tìm một nửa

Cũng quên đi giấc mơ xưa.

Vậy mà hẫng hụt sao khi nhớ một cơn mưa

Mắt vẫn đượm buồn nghĩ về ngày nắng cũ

Đêm vẫn thương từng đêm không ngủ

Ngày gió mùa về vẫn rung nhẹ bờ vai…

Thời gian trôi như những tiếng thở dài

Bóng tối trùm lên ngôi đền những hẹn thề một thuở

Sông vẫn đời sông, bên bồi bên lở

Cánh buồm vẫn trở mình những khát khao đi xa…

Nghĩ lại những điều đã qua

Có một thời mình yêu nhau không tệ…”

” Ngôn từ nhẹ nhàng, bình dị nhưng chất chứa nhiều cảm xúc và tinh tế đến từng ngóc ngách. Những con chữ, vần thơ không còn chỉ là tâm tư của tác giả, mà đã trở thành tiếng nói chung cả rất nhiều con người trẻ truổi đã và đang sống trong những bộn bề lo toan. ”

” Biết đến Việt Anh qua Đợi Mãi Những Bình Minh, cảm mến những vần thơ hay đầy chất thi sĩ nên đã mua tiếp tuyển tập Rẽ Lối Nào Cũng Gặp Nhớ Thương. Mỗi bài thơ đều là những lời chất chứa yêu thương và nhớ nhung đến lạ. Dù có đi đâu, nơi nào, nhớ thương cũng luôn chất chứa trong lòng người trẻ đang khao khát yêu thương. Cách viết phóng khoáng, câu từ độc đáo và tinh tế. Hình ảnh thơ trong tác phẩm mộc mạc nhưng tinh tế. Thơ rất hay, bạn nên đọc để cảm nhận!!”

Mua sách online Có Điều Gì Sao Không Nói Cùng Anh ? tại chúng tôi giảm 20%, bọc sách miễn phí, giao nhanh HN & HCM!!